Đối diện nỗi buồn

Đối diện nỗi buồn

Chiều qua lúc đi trên tram tôi ngồi cạnh một phụ nữ đang khóc. Cô ấy ôm chặt chiếc túi xách trong lòng, lặng lẽ nhìn qua cửa sổ và để mặc những dòng nước mắt chảy dài trên hai gò má.

Thật buồn nhưng vẫn cảm động.

Trái tim tôi chùng xuống. Một phần tôi muốn đưa khăn giấy cho cô ấy, nhưng tôi tôn trọng sự riêng tư của cô ấy. Bởi vì tất cả chúng ta đều cần những khoảnh khắc riêng tư như vậy, khi không có ánh mắt nào dõi theo chúng ta và những vết thương trong cuộc sống có thể vơi đi khỏi trái tim tan vỡ và yếu đuối của chúng ta.

Khi chúng ta khóc, những bí ẩn của tình yêu, sự mất mát và nỗi đau hòa quyện lại thành một thứ giúp chúng ta giải tỏa cảm xúc. Điều khiến chúng ta đau khổ có thể vẫn còn, nhưng nước mắt có thể làm dịu trái tim đau đớn của chúng ta phần nào.

Vì vậy, thay vì đưa khăn giấy cho cô ấy, tôi xuống tram và đi bộ ra công viên gần đó.

Tất cả chúng ta đều có những nỗi đau

Công viên cuối mùa thu nhuộm một màu vàng ấm áp. Những bãi cỏ xanh ngắt bao quanh các con đường và những hàng cây cổ thụ thẳng tắp giờ phủ đầy những chiếc lá khô vàng ruộm. Thật yên bình và nhẹ nhàng.

Tôi quyết định ngồi trên một chiếc ghế cạnh lối đi, tận hưởng ánh nắng và làn gió dịu nhẹ. Tôi muốn nghĩ về người phụ nữ buồn bã mà tôi gặp trên tram. Tôi muốn nghĩ về một người bạn của tôi đang chống chọi với nỗi buồn trong những ngày tháng qua.

Trong cuộc sống này, ai cũng mang trong mình một nỗi buồn, một mất mát, một nỗi đau nào đó. Có những nỗi buồn giống nhau và những nỗi buồn riêng. Có những nỗi buồn chỉ thoáng qua và những nỗi buồn sẽ dai dẳng nhiều năm tháng. Có những người nhìn bất cần là thế, đêm về trằn trọc vì buồn đến không thấy nổi giấc mơ. 

Nỗi buồn là một phần hiển nhiên của số phận con người. Hiểu thấu nỗi buồn giúp chúng ta nhìn nhận sâu sắc hơn về cuộc sống này, về những người xung quanh, và về chính bản thân mình.

Nhờ có nỗi buồn mà chúng ta trở nên can đảm hơn, rộng lượng hơn và ấm áp hơn. và ấm áp hơn. 

Nhưng nhiều khi nỗi buồn có thể nhấn chìm cuộc sống của chúng ta.

Ai chưa từng đắm chìm trong đau đớn, mất mát, tiếc nuối, buồn bã, thất vọng hay tuyệt vọng?

Làm thế nào chúng ta có thể giữ thăng bằng? Làm sao chúng ta có thể đương đầu với những cơn gió lạnh lẽo của tuyệt vọng? 

Ký ức

Chúng ta ai cũng có những ký ức, những hồi ức đẹp đẽ và bí ẩn về quá khứ, nơi những người thân yêu của ta có thể quay lại để động viên chúng ta trong lúc khó khăn.

Hãy biến những ký ức đẹp đẽ thành nguồn động lực nâng đỡ cuộc sống chúng ta thay vì chỉ nhìn nó như sự mất mát.

Thật buồn khi chúng ta không thể ở cạnh người mà chúng ta thương yêu. Nhưng cũng thật hạnh phúc khi biết vẫn có người quan tâm và yêu thương chúng ta. Mọi người dần sẽ quen với sự vắng mặt của một người mà mình yêu thương, nhưng chắc chắn không thể quên họ đi. Vậy thì đừng cố quên đi.

Trong những lúc đau đớn hay khó khăn, tôi thường nhớ lại những kỷ niệm đẹp đẽ. Thời gian trôi qua với những người tôi yêu thương. Tôi lại nghe thấy giọng nói của họ. Tiếng cười của họ. Tôi cảm nhận được cái ôm ấm áp của họ.

Và tôi biết họ mong muốn tôi tiếp tục sống thật tốt.

Vậy nên đừng ép mình quên đi ký ức vì sợ gợi lại nỗi buồn. Hãy dành thời gian để hồi tưởng về quá khứ, nhớ về những điều tốt đẹp của những người yêu thương chúng ta. Hãy sống thật tốt vì họ.

Đi, ngủ, đọc và viết

Những khi tâm trạng quá tệ, tôi sẽ dừng mọi việc, đi đâu đó hoặc ra công viên ngồi như hôm nay. Tôi sẽ không ngăn cản mình suy nghĩ về bất cứ thứ gì tôi muốn, những công việc đang làm tôi ngộp thở. Hộp cơm sáng nay của con và bữa trưa lúc 3 giờ chiều của tôi. Những hóa đơn đến hạn và thu nhập tháng này.

Rồi tôi có thể nhớ lại những ngày tháng đẹp đẽ đã qua. Sân thượng đầy nắng và hoa ở ngôi nhà cũ. Ngôi nhà ở Adelaide và căn bếp thơm mùi cà phê mỗi sáng thứ bảy cuối tuần. Những chuyến bay. Ánh mắt nghiêm khắc của ba và nụ cười hiền hậu của má. Nước mắt tôi cũng lặng lẽ chảy như người phụ nữ trên chuyến tram chiều nay.

Khi sức nặng của sự mất mát dần vơi đi, tôi sẽ lại quay về với công việc của mình. 

Nếu không thể ra ngoài vào những ngày buồn bã nhất, tôi thích nằm ngủ vùi và mặc kệ tất cả.

Nếu không ngủ được thì ôm một với một quyển sách hay cái laptop trong lòng cũng là một cách để quên đi.

Tôi nghe nhạc để đồng cảm với những người đã vật lộn với những giấc mơ tan vỡ, những mất mát và nỗi tuyệt vọng dai dẳng trong cuộc đời.

Tôi đọc để hiểu còn biết bao thứ đẹp đẽ và hay ho mà tôi nên biết trong cuộc sống này.

Tôi viết để nhắc nhở bản thân rằng có những người tốt đang phải vật lộn với những khó khăn và vất vả của cuộc sống.

Và vì vậy tôi viết để biết rằng tôi không đơn độc.

Những người thân yêu

Những người thân yêu là liều thuốc tốt nhất chống lại sự tuyệt vọng.

Bất cứ khi nào những nỗi buồn trong cuộc sống làm ảnh hưởng đến tâm trạng của tôi, những người tôi yêu thương luôn là người khôi phục lại trạng thái cân bằng cho tôi.

Gia đình nhỏ và người thân lúc nào cũng khiến trái tim tôi tràn ngập tình yêu, tình bạn và lòng biết ơn.

Mấy hôm trước tôi đã nhắn cho một người bạn của mình “Hãy sống thật tốt anh nhé!”.

Anh ấy đang chìm trong nỗi buồn và sự cô đơn.

Tôi muốn nói với anh ấy rằng anh ấy vẫn có một người thân, rằng tôi luôn ở đây và mong anh ấy sống thật vui vẻ. 

Sự kỳ diệu

Tôi đã trải qua những khoảnh khắc kỳ diệu và bí ẩn, những cơ hội và những cuộc gặp gỡ lạ lùng, tình yêu thương, sự may mắn và những gì tôi đạt được.

Khi tuyệt vọng tôi sẽ nghĩ về những điều kỳ diệu đã xảy ra với lòng biết ơn. Tôi sẽ thấy mình có quá nhiều may mắn, quá nhiều sự giúp đỡ và bảo bọc.

Tôi nhìn những chiếc lá vàng đang bay chấp chới trong ánh nắng chiều. 

Tôi đứng dậy đi dọc con đường đang tối dần rất nhanh và nhìn lên tìm kiếm. Đến một gốc cây quen thuộc tôi dừng lại và ở đó, đang nhìn chằm chằm vào tôi, là một con possum nhỏ xinh xắn. Nó nhìn xuống tôi bằng đôi mắt to dạn dĩ và tò mò. Rất hiếm khi thấy một con possum vào giờ này.

Tôi luôn thích thú khi phát hiện ra những con thú nhỏ xinh nhưng phá kinh khủng này. Mùa hè, mỗi lần đi dạo buổi tối, tôi cứ nhìn lên tìm kiếm chúng. Bây giờ trời sắp vào đông, tôi ít ra ngoài buổi tối nên hiếm khi gặp chúng. Chúng có ngủ đông không vậy?

Còn quá nhiều thứ tôi chưa biết về nơi này, cuộc sống này. Nhưng tôi biết là luôn có thứ gì đó để chúng ta quan tâm và muốn tìm hiểu thì sẽ tốt hơn. Chúng ta cần phải nắm giữ những điều bình thường cũng như những điều bí ẩn và thiêng liêng. Cùng với những kỷ niệm, lòng biết ơn, những công việc hàng ngày, những thứ khiến chúng ta bận rộn và những người thân yêu, chúng ta có thể tránh được việc chìm đắm trong nỗi buồn.

Đó là cách tốt nhất để ở trên mặt nước. Để bơi vào bờ.

Để biết rằng chúng ta sẽ ổn thôi.

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

Lorem ipsum dolor sit amet, unum adhuc graece mea ad. Pri odio quas insolens ne, et mea quem deserunt. Vix ex deserunt torqu atos sea vide quo te summo nusqu.

Subscribe to our Newsletter

Sign up to get all our latest updates & book release news.